Monday, August 19, 2013

Bất thành

Đây xin kể cho các bạn nghe sáng nay, sếp chúng tôi bắt thăm lên đóng tư vấn viên với cả khách hàng, tour Phú Yên đó, dĩ nhiên là nói tiếng Anh. 2 trưởng phòng lên cái không ai chịu làm tư vấn viên cứ đòi làm khách hàng. Sau khi không ai chịu nhường ai, họ quyết định tiểm xì, cái Mr Lâm đàn gì không biết bởi vì đàn bà có mấy người còn chưa tởm bằng anh ta, xì ra cái giếng, sếp tôi xì ra cái kéo. Kéo rơi xuống giếng  => sếp tôi thua. Hai đồng chí này đứng cãi nhau kịch liệt quỷ thần ơi không ra cái thể thống gì.
Cuối cùng Lâm già quyết định nhất định không nói bèn cử người lên trợ giúp chính là Tuấn Kiều. Sau đó sếp tôi cũng nhất quyết không thua ai, không chịu làm tư vấn luôn và đẩy tôi lên thế thân. Tôi thì nói chung ngày hôm qua đã đi ăn tiệc và không thèm học bài nên không hề biết cái gì về Phú yên.

Tuy vậy, gọi cái lên liền, điếc không sợ súng mà. Lên cái lính của Lâm già chả khác gì anh ta, hỏi tôi: tiểm xì nha. Thấy đường nào cũng chết tôi bèn quyết định hy sinh làm tư vấn. Má ơi giờ nghĩ lại còn thấy liều kinh dị mĩ. Xong lên, tay run lẩy bẩy thằng khốn kia, người ta cứu bồ cho mà đi hỏi mấy câu khó dã man rợ thiệt muốn chết quách đi cho rồi.

Cuộc nói chuyện kết thúc lúc mà nó hỏi tôi là nó đi một mình khi nào báo giá cái tôi trả lời khi nào có giá thì báo. Xong phim. tôi bị la rầy 1 chút nhưng cũng không lấy đó mà làm buồn.

Sau đó, tôi chả thấy gì vui vẻ hết, đi lên xin thôi việc, hai con mắt buồn nghủ díu lại.
Cuộc nói chuyện chả đi đến đâu, tôi không được duyệt cho nghỉ. Lững thững đi xuống.

Chiều tôi móc giấy bút ra vẽ.
Không muốn nghĩ gì thêm nữa đâu

No comments:

Post a Comment